Trong lĩnh vực nghệ thuật, Leonardo da Vinci đã tạo ra những kiệt tác nổi tiếng trên toàn thế giới. Bức tranh “Mona Lisa” là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Nổi bật với nụ cười bí ẩn và kỹ thuật vẽ tinh tế. Bức tranh “Bữa tiệc cuối cùng” cũng là một tác phẩm nổi bật. Miêu tả cảnh Chúa Giêsu và các môn đệ trong bữa ăn cuối cùng trước khi Ngài bị bắt giữ.
Ngoài nghệ thuật, Leonardo da Vinci là một nhà khoa học đa tài. Ông nghiên cứu và khám phá nhiều lĩnh vực khác nhau. Như giải phẫu học, toán học, thiên văn học và vật lý. Ông có những bản vẽ chi tiết về cơ thể người. Các cơ quan và cơ chế hoạt động của chúng, cho thấy sự hiểu biết sâu sắc về con người. Leonardo cũng nghiên cứu về bản chất của sự sống, về luật tự nhiên, cấu trúc của vũ trụ.
Leonardo da Vinci được coi là một nhân vật quan trọng trong sự ra đời của thời kỳ Phục hưng châu Âu. Thời kỳ này chứng kiến sự bùng nổ của những ý tưởng mới. Khám phá khoa học và sự sáng tạo nghệ thuật. Leonardo đại diện cho sự kết hợp độc đáo giữa tư duy khoa học và nghệ thuật. Và ông đã mở ra một thời đại mới cho nghệ thuật và khoa học.
Leonardo da Vinci, sinh năm 1452 và mất năm 1519, là một nhà tư tưởng, nghệ sĩ và nhà khoa học vĩ đại. Ông được sinh ra tại thành phố Vinci, Ý, trong một gia đình quý tộc và nông dân. Ngay từ khi còn nhỏ, Leonardo đã phát triển tình yêu thiên nhiên. Và khám phá tài năng học tập và nghệ thuật của mình. Năm 1466, ông chuyển đến Florence và làm việc tại xưởng vẽ của nghệ nhân Verrocchio.
Ban đầu, sự sáng tạo của Da Vinci khá tương đồng với người thầy của ông, nhưng dần dần. Ông đã phát triển một phong cách nghệ thuật mới và vượt xa phong cách cũ. Tác phẩm nghệ thuật đầu tay ý nghĩa của ông là “Sự tôn thờ của các đạo sĩ”. Được ông hoàn thành dưới sự ủy quyền của các tu sĩ của San Donato a Scopeto. Mặc dù chưa hoàn thiện, tác phẩm này đã trở thành một kiệt tác lớn và khơi gợi nhiều ý tưởng mới. Ông đã đưa ra các chủ đề về chuyển động và kịch trong tác phẩm này.
Đặc biệt, ông đã tiên phong trong việc sử dụng kỹ thuật Chiaroscuro. Kỹ thuật này sử dụng ánh sáng và bóng tối để tạo hiệu ứng. Và phác thảo hình dạng của các hình thể. Kỹ thuật này sau đó được áp dụng để tạo hiệu ứng tuyệt vời trong bức tranh Mona Lisa.
Năm 1482, Leonardo da Vinci đến Milan và trở thành một họa sĩ và nhà khoa học cho tòa án Ludovico Sforza trong suốt 16 năm. Tại đây, ông tiếp tục tạo ra các tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng như “Madonna on the Rocks” và “The Last Supper”.
Leonardo da Vinci là một nhân vật kiệt xuất, với khả năng sáng tạo vượt trội trong nghệ thuật và khoa học. Di sản của ông vẫn tồn tại và tiếp tục cung cấp cảm hứng cho thế hệ sau.
Leonardo da Vinci đã sống độc thân suốt cuộc đời. Ông không kết hôn và không có con cái. Ông cũng giữ riêng cuộc sống cá nhân và ít khi chia sẻ thông tin chi tiết. Ông thân thiết với các học trò của mình, bao gồm Salai và Melzi. Nhưng dường như ông tập trung chủ yếu vào các nghiên cứu sâu rộng, công việc và các bức tranh của mình.
Trong thời đại của ông, các báo cáo đương thời cho thấy Da Vinci là một người độc nhất vô nhị. Với nhan sắc tuyệt vời, sự nghiêm túc và đức độ vững vàng. Da Vinci thể hiện tình yêu của mình với sự thật:
“Nói dối là điều đáng khinh, đến nỗi ngay cả khi nói những điều tốt đẹp về Thượng Đế. Nó cũng làm mất đi một phần của sự ân điển của Ngài. Và sự thật là tuyệt vời đến nỗi, nếu nó khen ngợi những điều nhỏ bé, chúng cũng trở nên cao quý.” – Những cuốn sổ tay của Leonardo da Vinci
Người viết tiểu sử đầu tiên về Leonardo da Vinci là Giorgio Vasari, ông đã viết về con người của Leonardo da Vinci vào năm 1550.
“Không chỉ trong vẻ đẹp hình thể không thể chối cãi, mà còn có một sự thanh lịch vô tận trong mọi hành động. Và điều đáng ngạc nhiên về thiên tài này là, bất kỳ khó khăn nào ông đối mặt. Ông đều giải quyết chúng một cách dễ dàng.”
Một đặc điểm đáng chú ý của Leonardo da Vinci là sự tôn trọng. Và tình yêu sâu sắc của ông dành cho sự thật, sự sống và các hình thức sống. Ông thực hiện chế độ ăn chay và mua những con chim bị nhốt trong lồng để thả chúng tự do. Ông đã được trích dẫn với câu nói sau:
“Sẽ đến một ngày những người giống như tôi sẽ nhìn vào việc giết động vật như cách họ nhìn vào việc giết người.”
Từ năm 1506 đến 1510, họa sĩ Leonardo da Vinci đã dành thời gian ở Milan làm việc cho vua Pháp Louis XII. Năm 1513, ông đến Vatican, Rome, nơi ông nhận được sự bảo trợ từ Giáo hoàng mới là Leo X của gia đình Medici. Tại đây, Da Vinci đã làm việc gần gũi với các đồng nghiệp đương thời như những danh họa vĩ đại Michelangelo và Raphael. Tuy nhiên, sự cạnh tranh khốc liệt đã nhanh chóng nảy sinh giữa Michelangelo và Leonardo da Vinci khi cả hai còn trẻ.
Năm 1499, người bảo trợ của họa sĩ Leonardo da Vinci, Ludovico Sforza bị quân Pháp xâm lược và ông buộc phải trở về Florence. Trong giai đoạn này, ông đã tạo ra một tác phẩm nghệ thuật bí ẩn mang tên “Trận chiến Anghiari”. Tuyệt phẩm này đã có ảnh hưởng lớn đối với các nghệ sĩ trong tương lai. Tuy nhiên, tranh không được hoàn thành và sau đó đã bị phá hủy.
Trong thời gian này, Leonardo cũng hoàn thành một tác phẩm nổi tiếng khác là “Mona Lisa”. “Mona Lisa” là một trong những bức tranh nổi tiếng nhất và hấp dẫn nhất trên thế giới. Đó là một bức chân dung của vợ một quý tộc người Florentine. Trong vài lần gặp gỡ, cô đã yêu cầu Leonardo vẽ chân dung của mình, nhưng cô không bao giờ mỉm cười.
Leonardo cố gắng thuê nhạc sĩ để làm cô vui mà không thành công. Một ngày nọ, chỉ trong một khoảnh khắc. Cô bật cười một cách thoáng qua và Leonardo đã kịp ghi lại được nụ cười đó. Nụ cười của cô ẩn chứa một sự bí ẩn và quyến rũ đặc biệt.
“Nụ cười đó đã làm cô trở thành bất tử, làm nghệ sĩ trở thành bất tử và nghệ thuật trở thành bất tử. Nghệ sĩ và nghệ thuật đã trở nên bất tử chỉ. Với một nụ cười yếu ớt một nụ cười mang trong nó sự bí ẩn. Ngay cả ngày nay một chạm vào tâm hồn vẫn còn tồn tại. Và chạm vào tâm hồn đó đã chinh phục trái tim của thế giới.”
Trong bức tranh “Mona Lisa”, Leonardo da Vinci đã ứng dụng thành thạo kỹ thuật sfumato và chiaroscuro. Sfumato cho phép màu sắc chuyển đổi một cách mượt mà, tạo ra hình ảnh tinh tế và biểu cảm. Trong “Mona Lisa”, sự sử dụng của chiaroscuro rõ ràng thông qua sự tương phản giữa khuôn mặt cô và nền tối.
Trong thời kỳ này, Leonardo cũng mở rộng nghiên cứu của mình sang các lĩnh vực kỹ thuật, khoa học và nhiều môn học khác. Sở thích của ông dường như vô tận và không có giới hạn. Ông đã ghi chú nhiều thông tin bằng chữ viết tay của mình.
Trong đó có nhiều phần chưa được giải mã trong suốt cuộc đời ông. Ông cũng vẽ các mô hình phức tạp về các thiết bị và máy móc, đặc biệt ông mê mẩn với khái niệm bay lượn. Ông thường mua những con chim chỉ để thả và rất hào hứng quan sát chúng bay lượn. Da Vinci cũng đã cố gắng tự chế tạo một thiết bị bay.
Các thiết kế mà ông vẽ trên giấy, bao gồm cả máy bay trực thăng, đã trở thành hiện thực nhiều thế kỷ sau đó. Nếu những nghiên cứu y học của ông được công bố, chúng sẽ tạo ra một cuộc cách mạng trong lĩnh vực khoa học. Vì ông là một trong những người đầu tiên hiểu về sự lưu thông của máu trong cơ thể. Ông cũng nhận ra rằng Trái Đất quay quanh Mặt Trời.
Dự đoán những nghiên cứu sẽ được thực hiện trong tương lai bởi Copernicus và Galileo. Leonardo da Vinci có động lực để khám phá tất cả các khía cạnh của cuộc sống và thế giới. Điều đó để lại cho ông một tình yêu lớn và đam mê với vũ trụ.
“Ở đây, hình thức, màu sắc và đặc điểm của mọi phần trong vũ trụ đều tập trung vào một điểm; và điểm đó thật kỳ diệu… Ôi, điều kỳ diệu, điều thiết yếu tuyệt vời – theo quy luật, mọi tác động. Phải là kết quả trực tiếp của nguyên nhân của nó, theo con đường ngắn nhất. Đó là những điều kỳ diệu…” —Theo những cuốn sổ tay của Leonardo da Vinci.
Thông qua các lĩnh vực khác nhau, Leonardo da Vinci đã nhìn thấy sự thống nhất tiềm ẩn trong vũ trụ. Và có một cái nhìn lạc quan về tiềm năng của con người.
“Những thứ tách biệt sẽ được hợp nhất và có được đức tính tốt đến mức chúng sẽ khôi phục lại trí nhớ đã mất của con người.”
Tác phẩm nổi tiếng “The Last Supper” (“Bữa tiệc cuối cùng” hay “Bữa tiệc ly”) của danh họa Leonardo da Vinci. Đã trở thành một trong những tác phẩm nghệ thuật được ngưỡng mộ. Nghiên cứu và sao chép nhiều nhất trong lịch sử. Bức tranh này mô tả một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất được ghi chép trong Kinh thánh Tân Ước. Và đã trở thành một đề tài nghệ thuật phổ biến và đáng chú ý.
“The Last Supper” được vẽ trên bức tường của nhà thờ Santa Maria delle Grazie ở Milan, Italy. Tác phẩm này miêu tả cảnh cuối cùng khi Chúa Jesus và các môn đệ của Ngài. Cùng ngồi bên nhau để dự bữa tiệc cuối cùng trước khi Ngài bị bắt và chịu bị đóng đinh. Bức tranh tạo ra một sự ấn tượng mạnh mẽ với sự sắp xếp bài trí tinh tế. Và biểu cảm phong phú của các nhân vật.
Trong tác phẩm, Leonardo da Vinci tạo ra một không gian sâu với các điểm biến dạng quan sát được. Tạo nên sự sống động và chân thực. Mỗi nhân vật trong bức tranh đều có biểu cảm và cử chỉ riêng. Thể hiện tâm trạng và tương tác trong bữa tiệc. Leonardo đã tạo ra một sự cân đối hoàn hảo trong việc xếp chồng các nhân vật. Và sử dụng ánh sáng và bóng tạo ra hiệu ứng sắc thái đa dạng trên bức tranh.
“The Last Supper” không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt, mà còn mang trong nó nhiều ý nghĩa tôn giáo và tâm linh. Nó đã trở thành biểu tượng văn hóa và tôn giáo với sự phản ánh sâu sắc về sự trọng thể và tình yêu thương.
Bức tranh này đã chịu nhiều tác động của thời gian. Và các yếu tố tự nhiên, gây ra sự suy thoái và hư hỏng. Tuy nhiên, nỗ lực khắc phục và phục dựng đã được tiến hành để bảo tồn tác phẩm này. Hiện nay, để bảo vệ bức tranh. Tránh khỏi tác động của môi trường, việc truy cập vào nó đã bị hạn chế. Và chỉ một số lượng giới hạn khách du lịch được phép tham quan.
“The Last Supper” của Leonardo da Vinci đã trở thành một biểu tượng nghệ thuật vĩ đại. Và tiếp tục thu hút sự ngưỡng mộ và sự quan tâm của người xem từ khắp nơi trên thế giới.
Nguồn: saigonart.edu.vn